BLOG #6 - BƯỚC NGOẶT
► ANH LEO DINH
Một ngày nọ, bọn tôi nhận được tin nhắn từ anh Leo DINH - founder tại Red Cat Motion:
“Team em hoạt động như thế nào, anh muốn hợp tác".
Lúc đó 2 đứa run lắm. Bọn tôi phải vào check facebook của anh Leo để xác nhận đó không phải là tài khoản giả mạo. Anh Leo là thần tượng, là mục tiêu mà bọn tôi luôn hướng tới. Thế mà giờ anh chủ động liên hệ, lại còn đề xuất hợp tác. Đối với tôi mà nói, đó là khoảnh khắc chỉ xảy ra một lần trong đời, và tôi biết, sắp tới sẽ có rất nhiều chuyện thay đổi chóng mặt trong cuộc sống của mình.
Bọn tôi phải nhanh chóng lên kế hoạch để “ứng phó" với cơ hội bất ngờ này. Một là phải cấp bách chuẩn bị lượng kiến thức chuyên môn cần thiết để có thể tự tin nói chuyện cùng anh Leo, hoặc ít nhất là không bị “quá thiếu chuyên nghiệp" trong mắt anh. Bọn tôi phải đọc trong nhiều ngày liên tục những kiến thức nền mà mình đã từng bỏ qua, cắt gọt lại thật chỉn chu những sản phẩm cần thiết để show với anh. Cảm giác y hệt như những ngày sắp thi đại học vậy. Đây được xem là trận đánh quyết định sự thành bại của tương lai bọn tôi. Hai là, phải nhanh chóng xác định rõ ràng hướng phát triển của mình. Pstúdio lúc đó còn rất mới, thậm chí bọn tôi cũng chỉ xem nó là một cái tên dùng để đại diện một team nhỏ có hai người, chứ chưa hề biết định hình một công ty là như thế nào, mô hình kinh doanh là gì, chiến lược phát triển ra làm sao? Chúng tôi cần phải nhanh chóng trả lời được hết những câu hỏi đó trong một thời gian cực kỳ giới hạn. Thử thách và khó khăn cứ thế ngày càng chồng chất. Nhưng bọn tôi biết, bằng mọi giá, mình không thể bại trong lần này được. Và hơn thế nữa, tôi đột nhiên nhận ra một điều, muốn trở nên giỏi hơn, bạn phải thật sự hứng thú với thử thách.
► KẺ HỦY DIỆT GIẤC MƠ
Bọn tôi nhanh chóng bắt tay vào dự án đầu tiên cùng anh Leo. Và bạn biết gì không? Tôi vỡ mộng.
Mọi thứ không hề suông sẻ. Tôi bắt đầu nhận ra áp lực thật sự là như thế nào, làm một dự án nghiêm túc với một người nghiêm túc cho một khách hàng tầm cỡ là như thế nào. Không còn là những lời khen, những phản hồi tích cực, mà thay vào đó là những lời phê bình, những lỗi sai mà tôi liên tục mắc phải.
Anh Leo là một người cực kỳ thẳng thắng và khắt khe. Mọi lỗi sai dù nhỏ nhất cũng là điều anh không chấp nhận được. “Em vẽ sai rồi, vẽ lại hết đi!”, “Quá cẩu thả", hoặc tệ nhất là “Thôi để anh tự làm cho rồi" là những câu mà tôi phải nghe hằng ngày. Với một người có thể nói là dễ tổn thương như tôi thì những câu như vậy quả thật rất nặng nề.
Tôi lúc đó còn quá non nớt chỉ với vài dự án nhỏ trong tay, đã quen làm việc team hai người, và hầu như ít khi nào góp ý thẳng thẳng cho nhau. Có thể do bọn tôi đã quá tử tế (một cách độc hại) với nhau. Cũng có thể do bọn tôi chưa đủ tầm nhìn để nhận ra những thiếu sót cực kỳ nghiêm trọng trong thiết kế của mình. Đến lúc này, tôi mới thật sự vỡ lẽ, à hóa ra mình đã học và làm sai cách mất rồi.
Những ngày đó tôi liên tục làm việc dưới áp lực cực kỳ lớn vì bọn tôi phải chứng minh năng lực của mình thông qua dự án đầu tiên cực kỳ quan trọng này. Nhưng những phản hồi tiêu cực từ anh cứ dồn dập ập đến, khiến tôi vô cùng lo sợ. “Liệu anh có tiếp tục hợp tác với mình không, mình quá tệ?”. “Sau dự án này chắc không còn dự án nào nữa đâu!”. Tôi liên tục tự trách mình và chìm dần trong những suy nghĩ đó. Vừa áp lực, vừa suy nghĩ tiêu cực, nhưng vẫn phải cố hoàn thành dự án. Quả thật không thở nỗi. Có những lúc đọc feedback xong, tôi uất ức đến độ không kìm được mà khóc lên thật to. Vì lúc đó tôi nghĩ mình đã dồn hết tâm sức để làm, và làm một cách thật sự nghiêm túc, thật sự tỉ mỉ, nhưng tại sao lại nhận phản hồi tiêu cực đến vậy. Phải làm sao để vượt qua thời gian này đây?
► HỌC CÁCH ĐÓN NHẬN PHẢN HỒI TIÊU CỰC
Tôi từng nghĩ: “Mình không học hành gì mà làm được thế này là đã ghê gớm lắm rồi. Với đà này mình sẽ phát triển nhanh thôi”. Nhưng anh Leo đã dập tắt mọi suy nghĩ viển vông đó trong tôi và kéo tôi ra khỏi mơ mộng của bản thân mình, giúp tôi nhận ra rằng mình đang ở đâu, đang thiếu sót điều gì, và còn cần phải cố gắng nhiều đến mức nào nữa.
Vượt qua thời gian đầu, tôi đã dần quen hơn với áp lực cũng như cách làm việc cùng anh Leo. Tôi bắt đầu có thể đối diện với những lời phê bình tiêu cực một cách dễ dàng hơn (thật ra cũng không dễ dàng lắm đâu). Tôi không cố ép mình phải tỏ ra vui vẻ khi đón nhận góp ý, vẫn để cho cảm xúc buồn bã và thất vọng đó diễn ra, nhưng tôi luôn cố làm sao để lấy lại tinh thần nhanh nhất có thể, dựa vào những góp ý đó để tự tìm ra hướng khắc phục tốt nhất. Tôi học cách tự nhìn vào điểm thiếu sót của mình, thay vì cố tìm lý do để bao biện. Nghe thì có vẻ dễ, nhưng để thực hiện được lại khó biết bao nhiêu. Kiểm soát cảm xúc chưa bao giờ là điều dễ dàng mà. Tôi đã khá loay hoay trong thời điểm đó, vì có quá nhiều thứ mới mẻ cần phải học, quá nhiều áp lực từ đủ thứ chuyện, và tất cả đều dồn dập trong một thời gian rất ngắn.
Mãi cho đến khi tôi bắt đầu toàn tâm toàn ý duy nhất vào một việc, đó là phát triển bản thân. Thì mọi thứ mới trở nên dễ đón nhận hơn bao giờ hết. Khi nhận được bất kỳ phản hồi nào, tôi đều quy nó về việc, phản hồi đó sẽ giúp mình phát triển được bao nhiêu. Tôi bắt đầu dành hết đầu óc và sự tập trung cho việc tìm ra phương án để giải quyết vấn đề của bản thân.
Và đó cũng là lúc tôi thật sự cảm thấy biết ơn những góp ý thẳng thắng từ anh Leo. Tôi cảm thấy mình đã may mắn biết chừng nào khi tìm được một người đủ kiến thức để nhìn thấy những thiếu sót của bản thân, đủ thẳng thắng để góp ý không kiêng dè, và quan trọng hơn cả, lời nói của người đó đủ trọng lượng khiến tôi phải run sợ để mà tự thúc ép bản thân mình phát triển. Biết ơn anh ^^
► KẾT QUẢ CUỐI CÙNG
Áp lực rồi cũng qua, và dự án đầu tiên bọn tôi làm cũng anh Leo cũng đã hoàn thành. Nhưng điều quan trọng nhất thì vẫn còn đang chờ phía trước. Sau dự án này, anh Leo sẽ phản ứng như thế nào, khi tôi đã liên tục thể hiện không tốt như vậy? Anh sẽ tiếp tục hợp tác lâu dài với bọn tôi chứ? Nếu may mắn, anh Leo vẫn đủ kiên nhẫn để tiếp tục, thì lý do gì sẽ khiến anh ở lại?
Đón đọc phần sau để biết kể quả nhé.