#2 - MÌNH KHÔNG CÓ STYLE NÀO CẢ
“Hãy cố gắng tìm ra phong cách riêng cho mình, khách hàng sẽ tìm đến bạn để order phong cách của bạn”.
Đây là điều mình luôn tâm niệm phải là thứ đầu tiên cần có nếu muốn làm “designer”.
Và đến cuối cùng, mình chẳng tìm ra “style cá nhân” “Hãy cố gắng tìm ra phong cách riêng cho mình, khách hàng sẽ tìm đến bạn để order phong cách của bạn”.
Đây là điều mình luôn tâm niệm phải là thứ đầu tiên cần có nếu muốn làm “designer”.
Và đến cuối cùng, mình chẳng tìm ra “style cá nhân”.
Chỉ đến khi xoá bỏ cụm từ “phong cách cá nhân” ra khỏi đầu, thì mình mới thật sự tìm được hướng mà mình “có thể đi”.
Mình ngưng gò ép bản thân tạo ra một style mà ai nhìn vào cũng biết là mình làm, chỉ một mình mình có, và phải độc nhất.
Vì khi bắt đầu như vậy, mình luôn bị stuck, cạn kiệt ý tưởng khi cố né tránh tất cả các style mà người khác đã làm và chỉ cố tìm những idea “vĩ mô”.
Một số kinh nghiệm mình rút tỉa được:
Luôn bắt đầu với idea đơn giản, dễ hiểu.
Phát triển nó lên theo cách tốt nhất mà mình có thể làm.
Luôn có nhiều hơn một option.
Hạn chế cái tôi.
Cách này khiến mình có một “bắt đầu” thật sự, để mọi thứ không mãi nằm ở bước “lên ý tưởng”.
Trong quá trình sáng tạo như vậy, mình đã vô tình khám phá ra nhiều thứ, tìm ra được cái gì phù hợp, cái gì không phù hợp với bản thân.
Sau đó, phát triển những thế mạnh của mình lên. Cũng như là tìm cách khắc
Mình cũng đã ngưng cố gắng tạo ra “style cá nhân” với hy vọng một nhãn hàng nào đó sẽ nhìn thấy mình hợp với họ và tìm đến mình.
Mình chọn cách đi tìm khách hàng, nghiên cứu xem họ cần gì, thử sức với càng nhiều phong cách càng tốt. Tất nhiên vẫn phải gói gọn trong một phạm vi nhất định, không biến bản thân thành “nồi lẩu thập cẩm”.
Và một điều nữa, đây chỉ là trải nghiệm cá nhân mình trong những ngày đầu bước vào nghề thiết kế.
Việc có được một style riêng biệt mang dấu ấn cá nhân tất nhiên là một điều tuyệt vời, nhưng không hẳn là một điều kiện bắt buộc.
Đừng biến nó thành rào cản ngăn bạn phát triển bản thân nhé.